Già Lam là khuôn viên tăng chúng cư trú, có thể gọi là Tự Viện, sau mở rộng ra, và được chư thần hộ pháp bảo hộ, được gọi là Già Lam Thánh Chúng Bồ Tát.
Trong sách” Phật Tổ Thống Ký” có ghi rõ câu truyện: Tướng Quan Vũ thời Tam Quốc sau khi chết được làm Thần, đã xin thọ quy y ngũ giới và trở thành vị thần hộ pháp Phật Giáo.
Từ đó về sau, tại các tự viện ở Trung Quốc thường thờ tượng Quan Công đại diện cho Bồ Tát Già Lam( là vị Hộ Pháp chuyên hộ vệ đạo tràng Phật Giáo, bảo hộ đệ tử Phật, công tu tập không bị uổng phí, tương lai sẽ tu thành Phật).
Tại Vân Nam thị trấn Hạ Quan, phong cảnh đẹp như tranh vẽ, có một ngôi miếu được xây vào năm Gia Tĩnh có tên” Tướng Quân Động”, còn có tên khác nữa là “ Tướng Quân Miếu”.
Trong” Tướng Quân Miếu” có thờ một vị đại tướng quân nổi tiếng tên Lý Mật.( Lý Mật sinh năm 582, mất năm 619, hưởng dương 37 tuổi)
Vào thời Đường, lúc chiến tranh ông mang quân đi chinh phạt đất Nam Chiếu, bị thua trận ông đã nhảy sông tuẫn tiết( Tướng quân Lý Mật lúc sống rất được ba quân yêu mến, nên cái chết của ông khiến binh sĩ than khóc đến khạc ra máu).
Điều kỳ lạ là tuy Tướng quân Lý Mật phụng lệnh xuất chinh đến Nam Chiếu nhưng nhân dân nơi đây chẳng những không thù hận, ngược lại còn rất tôn kính ông vì trung nghĩa.
Trong dân gian đến nay còn lưu truyền rất nhiều câu truyện ly kì về tướng quân Lý Mật, họ kể rằng:
“Tướng quân Lý Mật dù đã mất nhưng rất hiển linh tại vùng đất này, ông thường tỏa oai thần giúp đỡ nhân gian. Do vậy mà người dân vùng này tôn ông là Lợi Tế Tướng Quân( vị tướng cứu tế, làm lợi ích cho dân) nổi tiếng tại địa danh này.
Nơi đây náo nhiệt tấp nập, khói hương nghi ngút, người đến cầu an tránh dữ… Dân chúng thường mang lễ phẩm dâng cúng, cảm tạ Lý Mật đã hiển linh cứu độ thế gian”…
Do không hiểu nhân quả, nên lễ vật dâng cúng toàn là máu thịt chúng sanh, thức ăn mặn như gà, vịt, heo, cá vv…
Ngày 23 tháng 5 năm 2011 có một câu chuyện xảy ra như sau:
“Hôm đó tôi nhận được điện thoại của Quả Tịnh, cô sinh ra tại Vân Nam Đại Lý, lớn lên được gả đến miền nông thôn Tứ Xuyên.
Kiếp trước cô vốn tu Thiền nhưng chưa thể làm cho lòng sáng tỏ, do không có ý cầu giải thoát, cũng chẳng tin và muốn vãng sanh Tịnh Độ, cô chỉ khao khát ham muốn có được thần thông. Do vậy mà cô tiếp tục luân hồi sinh tử, nếm để mùi đau khổ.
Trước khi học Phật, do bên cạnh cô không có người am tường Phật Pháp hướng dẫn, bản thân cô cũng chưa từng đọc qua kinh sách, vì vậy mà cô tu lạc, dẫn đến đi lòng vòng , nếm không ít khổ nhọc, rồi tình cờ nhờ nhân duyên đặc biệt mà cô quen biết tôi. Kể từ đó cô thường xuyên gọi cho tôi hỏi về Phật Pháp.
Tuy trầm luân mê muội, nhưng đời này cô vẫn thừa hưởng khả năng đặc biệt từng tu tập ở kiếp trước ( nghĩa là từ nhỏ cô đã có thể nhìn thấy những việc mà người thường không thể nhìn thấy, cô có khả năng thông linh, giao tiếp cùng các cảnh giới không phải loài người.)
Do nửa đời người mà chưa gặp Phật Pháp, không người tri thức hướng dẫn nên năng lực này không hề đem lại cho cô bất kì lợi lạc nào, ngược lại còn tạo ra vô vàn thống khổ và tai họa.
Năm 2005, Quả Tịnh ở Vân Nam, vì mải mưu sinh và còn mù mờ nên cô chưa tìm hiểu Phật Pháp, cô được người ta giới thiệu đến “ Tướng Quân Động” đảm nhiệm việc giải đáp quẻ xăm cho mọi người.
Do cô có khả năng thông linh giao cảm với các cõi khác, nên dễ dàng nhìn ra nguyên nhân nguồn gốc của các sự tình, nhờ vậy mà cô đã làm ăn rất khấm khá, kiếm được rất nhiều tiền.
Thế nhưng hành nghề chưa được một tuần thì trong gia đình có chuyện, nên cô phải nghỉ việc trở về quê nhà.
Ngày 23/5/2011 Quả Tịnh bất ngờ gọi cho tôi, là vì lúc ấy cô đang làm nông ở Tứ Xuyên thì bỗng thấy Tướng quân Lý Mật hiện thân, ông đã nhiều lần tìm đến cô, tỏ vẻ rất ngưỡng mộ năng lực giao cảm với các cõi khác của cô, nên đã ngỏ lời mời cô đến“ Tướng Quân Động”, tiếp tục công việc giải quẻ xăm. Ông còn hứa là sẽ trọng thưởng cao cho cô, đảm bảo cô có thể sống một cuộc đời sung túc viên mãn, không lo nghĩ…
Vì vậy mà cô gọi điện cho tôi, để hỏi xem cô nên hồi đáp Tướng quân Lý Mật như thế nào?
Tôi hỏi Quả Tịnh:
– Tướng quân Lý Mật hiện đang ở đâu?
– Ông ấy hiện đang đứng bên cạnh tôi, dung mạo rất tuấn tú khôi ngô, cao lớn vạm vỡ, khoác áo giáp, tay cầm đao, cưỡi chiến mã lông trắng, dẫn theo mấy binh sĩ tùy tùng đều ăn mặc theo thời cổ đại. Ông ấy đến với vẻ rất thành tâm, muốn mời tôi đi vì tại nơi đó rất ít người có thể giao lưu được với cõi của ông.
Ngài nghĩ xem tôi nên làm thế nào?
Tôi đáp:
– Đương nhiên là cô không nên quay lại công việc giải quẻ xăm đó! Cho dù cô có kiếm được tiền bạc đầy nhà thì cũng không nên làm, bởi vì công việc này đối với đệ tử Phật bị xem là nghề không chân chính. Vì vậy cô nhất định phải nhìn cho thấu đáo để từ bỏ và kiên quyết giữ gìn tâm đạo của mình.
Đành rằng việc giải quẻ xăm có thể nói chính xác sự tình, xong việc này cũng không mang lại lợi ích cần thiết giúp mọi người đoạn trừ phiền não hay giải thoát sinh tử luân hồi cho chúng sinh.
Hiện tại cô là đệ tử Phật, mặc dù sinh hoạt có thiếu khổ nhưng nếu cô chịu siêng năng trì giới tu hành, thì chuyện kết thúc luân hồi sinh tử, vãng sanh Tịnh Độ, thoát khỏi ba giới …Cô đều có thể đạt được.
Tại sao cô lại vì chút lợi ích kinh tế nơi thế gian có hạn, mà cam tâm đem kho báu tu hành cực kỳ quý báu của mình ném phăng đi chứ?
Tướng quân Lý Mật chỉ là một vị thần, là vua trong giới quỷ, bản thân ông nghiệp chướng vốn sâu nặng, chỉ nhờ hành thiện mà tích lũy được một số phúc báo, nhưng phúc đó chỉ có thể làm thần thôi, một khi phúc báo hưởng hết, chẳng phải ông ấy vẫn phải tiếp tục luân hồi sinh tử chịu khổ sao?
Cô đã quy y Tam Bảo, là đệ tử Phật, thì sao có thể đi theo phục vụ hầu cận chư quỷ thần chứ?
– Tôi hiểu rồi, do trong kiếp quá khứ tôi tu hành khởi suy nghĩ sai, nên kiếp này nửa đời bị sống mịt mờ không được biết đến Phật Pháp, chỉ toàn dùng năng lực thần thông giao lưu cùng chúng sinh.
Nếu không đưa chúng sinh vào con đường tu hành Phật Pháp Đại Thừa, thì chúng sanh không cách nào đạt được lợi ích chân thật.
Hơn ba mươi năm nay, tôi luôn bị các cõi không phải người quấy nhiễu, trải qua những tháng ngày sống không bằng chết, không có được một phút giây an tĩnh, giai đoạn này khó mà tưởng tượng nổi.
Bây giờ tôi đã được biết chánh pháp, nếu như lại ham giàu, dồn hết thời gian vào việc giải quẻ xăm kiếm tiền, thì e rằng trong kiếp tương lai tôi cũng sẽ nhận đủ khổ nạn giống như đời hiện tại… Thôi! Thôi! Tôi không dám bước vào con đường này nữa đâu!
– Hiểu vậy là tốt! Cô cứ hồi đáp với Tướng quân Lý Mật như những gì đã nói với tôi là được.
– Thực ra ông ấy đã nghe rõ nội dung hai bên đàm thoại và hiện đang có lời muốn nói với chúng ta…
Quả Tịnh ngừng một lúc, sau đó cô chuyển đạt lại từng câu Tướng quân Lý Mật muốn nói cho tôi nghe. Ông ấy nói:
“ Sau khi nghe hai người nói chuyện với nhau, ông vô cùng xúc động và được tỉnh ngộ. Vì ông và các chư quỷ Thần ở tại “Tướng Quân Động”, hằng ngày tiếp nhận lễ phẩm chúng sanh cúng dường, ông chẳng ngại khó khăn, nặng nhọc mà đáp ứng theo nguyện vọng của dân chúng.
Bao nhiêu năm nay không hề thay đổi, nhưng xem ra ông chỉ có thể trợ giúp họ phần nào trong cuộc sống, chứ không thể giúp chúng sanh thay đổi vận mệnh.
Tất cả chúng sinh, người nào cũng có phiền não nối tiếp phiền não, khổ nạn nối tiếp khổ nạn, làm cách nào cũng nhìn không ra tận đầu nguồn.
Chưa kể trong cõi quỷ thần của ông chỗ nào cũng đầy rẫy chinh phạt, giết chóc…
Hơn hai nghìn năm trước hai bên chết đi trong chiến tranh, giờ gặp mặt nhau trong cõi này, họ vẫn tiếp tục chém giết, sát phạt như cũ, oan oan tương báo…
Tất cả điều này không sao ngưng bớt, khiến ông cảm thấy rất khó chịu đựng và mệt mỏi, ông chưa biết phải làm sao?
Thêm nữa, do dân chúng mến mộ tri ân, nên rất nhiều người đã giết rất nhiều loài vật, dùng đồ mặn để cúng tế ông.
Tại vùng đất đó họ sát sinh bừa bãi để hiến tế, khiến máu loài vật chảy nhuộm hồng cả dòng nước.
Ở trong miếu thì náo nhiệt, đông vui, nhưng bên ngoài là những sinh vật bị giết, oan hồn của chúng khóc than, âm thanh vang trời…
Mặc dù ông là võ tướng có phúc báo, nên tạm thời trấn giữ cư trụ ở đó, nhưng tâm ông thường bất an, ông luôn muốn tìm một phương pháp để giải thoát đau khổ tận gốc cho cuộc sống …
Hôm nay được nghe chúng tôi đàm thoại, lòng cảm thấy rất có lý, ông ngỏ ý muốn xin nhận quy y Tam Bảo giống như chúng tôi, được làm đệ tử Phật, để nghe kinh nghe pháp, tinh tấn giữ gìn tu tập, không muốn luân hồi nữa”…
Tôi cứ tưởng là Tướng quân Lý Mật sẽ rất không vui khi nghe cuộc đàm thoại giữa tôi và Quả Tịnh, ai ngờ ông hiểu ra rất nhanh.
Sau khi nghe ông bày tỏ tâm sự, thân tâm tôi thầm tán thán thiện căn thâm hậu và sự thức tỉnh mạnh mẽ của ông.
Tôi qua điện thoại nói với Tướng quân Lý Mật rằng:
– Nghi thức Tam quy chính thức phải do Tỳ kheo thanh tịnh đại diện Tăng đoàn truyền thọ, chúng tôi chỉ là Phật tử tại gia, nên chỉ tạm dẫn ông đến trước Phật tự phát nguyện Tam quy, sau này hội đủ điều kiện thì có thể nhận Tam quy với bậc Tăng thanh tịnh.
Tôi hướng dẫn tướng quân đọc Tam quy, và giải thích các ý nghĩa quan trọng của Tam quy, Ngũ giới, Thập thiện…( Tính từ năm ông mất đến lúc quy y Tam Bảo năm 2011 thì ông và các thuộc hạ đã trải qua 1.639 năm)
Tướng quân Lý Mật lại hỏi:
– Tôi cần phải đến đạo tràng nào để tu hành?
Tôi đáp:
– Nếu lúc nào cũng siêng năng trì giới, niệm Phật… cầu sinh Tây phương, thì nơi đâu cũng có thể là đạo tràng!
Muốn tu học theo Phật thì phải tu tự tâm, đừng có ngoài tâm cầu pháp, nên giữ giới thanh tịnh, thường đến đạo tràng có trí thức ý kiến ngay thẳng, nghe kinh nghe pháp giúp tăng trưởng trí huệ, cần tiếp xúc Thiện tri thức chân chính, y giáo pháp mà làm theo…
Tại Ta bà thế giới, sống một ngày, tu một ngày, thuần tiện thì dùng năng lực phi phàm của ông hộ trì tất cả các đệ tử Phật trong thiên hạ, làm việc thiện rộng rãi, lấy đây làm gốc rễ để vãng sanh Tịnh độ.
Tướng quân Lý Mật đồng ý và sau đó chào từ biệt chúng tôi,
Tối đó, Quả tịnh lại gọi đến, nói rằng Tướng quân Lý Mật còn có chuyện muốn hỏi như sau:
– Tôi hiện tại đã được tu hành theo Phật, nhưng còn các tướng sĩ thuộc hạ, sau khi chết rồi nhưng họ vẫn một lòng theo tôi. Còn những oan hồn chúng sinh bị giết ngoài” Tướng Quân Động” nữa, tôi phải làm sao với họ đây?
Quả Tịnh giải thích rằng:
“ Tướng quân Lý Mật vào thời Đường phụng mệnh chinh chiến vì quốc gia, khi bại trận ông đã dẫn đầu tướng sĩ đến Hạ Quan phí tây sông Nhĩ Hải trầm mình tuẫn tiết, các thuộc hạ cũng nhảy sông tự vẫn theo.
Có số chết rồi vẫn theo ông làm thuộc hạ, có số đã sớm chuyển sinh làm cá hoặc các loài súc sinh khác… Lại còn một số đến nay vẫn còn làm quỷ trong sông này, trải qua hơn nghàn năm rồi mà kiếp làm quỷ chưa hết.
Kể từ đó đến nay chúng vẫn còn ở trong dòng nước, luôn giãy giụa kêu cứu, vì mỗi khi chúng bơi đến bờ, thì nước lại dâng cao, nhấn chìm, khiến chúng không vào sao vào bờ được, đành phải trong dòng nước tuyệt vọng, chịu đói lạnh, kêu rên thống khổ”…
Tôi nói với Tướng quân Lý Mật rằng:
– Ông sống thì là Đại tướng quân, chết rồi sinh làm Thần, là vua của chư quỷ thần, được tôn thờ, ông nên nhân nơi điều này, khuyên gọi tất cả chúng sanh có duyên với ông hãy quy y Tam Bảo, học Phật tu hành, mới có thể giúp họ thoát khổ được lợi lạc.
Tướng quân Lý Mật nghe xong, lập tức ra lệnh cho tùy tùng đi truyền chỉ dụ của ông đến các chúng sanh hiện đang ở khu vực thuộc quyền ông cai quản, khuyên tất cả hãy mau mau quy y Tam Bảo, tu hành theo Phật.
Sau đó tôi hướng dẫn Tướng quân vì các thuộc hạ và chúng sanh có duyên đọc lời quy y.
Bỗng nhiên Quả Tịnh trở nên căng thẳng, lời nói của cô lộ vẻ sợ hãi khủng khiếp, cô run giọng nói:
– Bên cạnh tôi đột nhiên hiện ra một số quỷ nước, toàn thân trương phình, y phục đều ướt đẫm, da tái nhợt, gương mặt thảm não, tóc dài đến lưng rối bù, mắt phát ra ánh sáng xanh lè… Có một tên đột nhiên bật cười to và chạy tới gần muốn ôm tôi, hắn lộ vẻ vui mừng giống như phát khùng vậy.
Tôi kêu Quả Tịnh phải lập tức niệm Phật ngay, sau đó, những tên thủy quỷ quái dị lập tức rời xa, còn riêng con quỷ nước kia thì vẫn cười ha hả.. Nói với Quả Tịnh:
– Tôi biết cô, vào đời Đường, thuở niên thiếu, bạn chỉ mới mười tuổi , còn tôi thì lớn hơn.
Chúng ta vốn là đôi bạn thanh mai trúc mã, cùng trưởng thành trong một thôn trang.
Đến lúc tôi đi lính thì gia đình cô có hứa: ”Sau cuộc chiến sẽ đồng ý cho tôi đến cưới cô về”, nào ngờ tôi nhập ngũ đến nơi này, do bại chiến đành phải nhảy sông tự tử, đọa làm quỷ trong sông nước mênh mông, không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng rồi.
Tuy tôi chết đi nhưng không hề quên lời thề hẹn năm xưa. Hôm nay có người vì chúng tôi truyền Tam quy, nhờ vậy mà chúng tôi có thể ra khỏi nước, không ngờ mới vừa lên tới bờ, thì đã thấy cô ngay trước mắt, làm sao tôi không vui mừng cho được?
Tôi mong ngóng, hy vọng có tân nương biết bao, thời gian dài đằng đẵng, cuối cùng thì đã gặp được nhau!
Tôi nói với tên quỷ nước kia:
– Quá khứ tâm bất khả đắc, những việc cũ xưa đã qua, vĩnh viễn không thể quay trở lại. Quả Tịnh hiện nay là đệ tử Phật, cũng đã gả cho người khác rồi, không nên vô lễ.
Tướng quân Lý Mật và chư hộ pháp quỷ vương lập tức đưa tất cả loài quỷ nước đi xa khỏi Quả Tịnh.
Tôi và Quả Tịnh liền mời Tướng quân Lý Mật hướng dẫn tất cả cùng niệm Phật. Nương theo âm thanh” NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT“.
Lúc này Quả Tịnh nhìn thấy phía sau Tướng quân Lý Mật có rất nhiều chúng sanh kéo đến, họ sắp thành hàng, dài vô kể, trong đó có thuộc hạ của tướng quân, các chúng sanh bị giết để cúng tế, cô hồn ngạ quỷ tại đất nơi đó, bọn họ hết thảy đều bắt chước niệm Phật theo.
Có rất nhiều chúng sanh tướng mạo xấu xí, nay được biến đổi thành trang nghiêm, còn có một số chúng sanh cơ duyên thuần thục, dưới Phật lực gia hộ ngay đó được thoát khỏi ác đạo, chuyển sinh vào cõi người, trời hay thiện đạo…để tu hành.
Từ đó trở đi, Tướng quân Lý Mật tùy thời mà đến đạo tràng nghe kinh thuyết pháp, tinh tấn tu hành…
Mấy ngày sau, Quả Tịnh lại chuyền đạt các thắc mắc của Lý Mật đến tôi:
– Tôi được nhân dân Hạ Quan yêu mến, nay có mấy việc muốn nhờ ngài…
+ Vì hiện tại tôi là đệ tử Phật nên không ăn thịt, sát sinh, mong hai cư sĩ hãy nghĩ cách thông báo cho tất cả dân chúng của Tướng Quân Động và Hạ Quan biết:
Tuyệt đối không nên đem máu thịt chúng sanh đến cúng tôi nữa, nếu có cúng, xin hãy đổi thành đồ chay, nếu không sẽ chẳng được phúc mà còn bị họa!
Phần tôi cũng bị nhận tội, chịu khổ lụy theo vì họa sát sinh này. Loài vật vốn từng làm người, nên việc sát hại chúng chẳng khác nào giết người, nếu đem máu thịt con vật để cúng tế Thần là không nên, vì chúng cũng là dân của Thần.
+ Xin hãy thay tôi cảnh báo với người thế gian rằng: Tội phúc phân minh, chuyện nhân quả báo ứng, lục đạo luân hồi… tuyệt không lừa gạt.
Tôi hiện nay đã tìm được đạo lớn quang minh, lìa khổ được vui, thoát ly lục đạo luân hồi , đó là PHẬT PHÁP. Nên rất hy vọng dân chúng hãy biết dứt ác tu thiện, siêng tu học PHẬT PHÁP, cùng đạt được lợi ích.
Tôi cũng phát nguyện gia nhập hàng ngũ Hộ Pháp Thiên Long Bát Bộ, nguyện phù hộ tất cả người học Phật hành thiện.
Mọi người nhất định phải biết, nếu hành thiện rộng thì phúc tự đến, không cần phải cực nhọc giết hại chúng sanh cúng tế thần linh, để cầu được phù trì cứu khổ, ban vui…
Vì bản chất Thiện Thần là luôn gia hộ chúc phúc cho những ai hành thiện, người hành thiện không cần cầu xin chư Thần vẫn luôn bảo hộ họ.
Nghe ông bày tỏ, tôi tán thán lòng thiện của ông và trân trọng đáp ứng sự nhờ vả của của Tướng quân Lý Mật. Những điều ông gửi gắm rất quan trọng và có ý nghĩa.
Ẩm thực là vấn đề lớn mà quỷ thần luôn phải đối diện.
Trong Phật giáo có các nghi thức tụng niệm chuẩn xác, hỗ trợ bố thí thức ăn thanh tịnh cho quỷ thần như: Kinh” Phật thuyết cứu bạt diệm khẩu ngạ quỷ Đà Ra Ni”, Mông Sơn Thí Thực v.v… Nên cần truyền rộng và giới thiệu về lý nhân quả , đây là nền tảng cần thiết cho việc nhập môn học Phật.
Sau đó tôi nhiều lần liên lạc với ban quản lý địa phương Tướng Quân Động, nhưng vẫn chưa thể liên hệ thành công, lại do công việc bận rộn quá nhiều nên không cách nào đến Vân Nam Đại Lý lo liệu công việc này…
Gần đây Quả Tịnh nhiều lần nhìn thấy Tướng quân Lý Mật, ông vì chúng tôi lo việc chưa thành mà sinh tâm phiền muộn. Ông than rằng:
“ Gần một năm nay, có rất nhiều dân chúng giết vật mang đến cúng tế khiến oan khuất tăng lên, tạo thêm nghiệp chướng làm liên lụy việc thanh tu của ông, sợ rằng tương lai ông khó tránh bị đọa vào cõi súc sanh để đền mạng”.
Ông hối thúc tôi hãy mau nghĩ cách thực hiện tâm nguyện giúp ông, tôi cũng cảm thấy việc này không nên để lâu nữa, đành đem câu chuyện này viết thành văn, hy vọng các quý đạo hữu Phật tử và khách du lịch xứ Vân Nam, sau khi đọc bài viết này rồi, cùng đem những điều Tướng quân Lý Mật gửi gắm, lưu truyền, thông báo cho nhân dân bản xứ Tướng Quân Động. Đồng thời cũng hy vọng việc này mang đến sự khai thị tốt cho mọi người, khiến tất cả từ bỏ triệt để tập quán sát hại loài vật tàn nhẫn để cúng tế.
Xin khuyên tất cả mọi người trên thế gian này: CHỚ NÊN DÙNG MÁU THỊT CHÚNG SANH ĐỂ CÚNG TẾ THẦN LINH VÀ NGƯỜI MẤT !
“Thần Vương Lý Mật quy Tam Bảo
Già Lam Bồ Tát nay tăng thêm
Hộ pháp tâm từ tha thiết gọi
Cúng ngài xin hãy dùng thức chay!”
Trong kinh Địa Tạng đã ân cần nhắc nhở chúng ta phải khắc ghi trong lòng:
“ Xin khuyên chúng sanh ngày lâm chung cẩn thận, chớ nên sát hại, tạo ác cúng tế quỷ thần”…
Vì sao? Bởi việc sát sanh cúng tế không đem lại lợi ích nào cho bản thân họ hay người mất, ngược lại còn khiến tội nặng thêm, nếu người mất đáng được sinh vào cõi người, cõi trời, hay đắc quả Thánh, do bởi lúc lâm chung bị gia đình sát sinh cúng tế mà phải chịu liên lụy lây, nên sẽ chậm sinh vào cõi thiện. Nếu người sắp mất, khi còn sống chưa từng tạo việc tốt sẽ phải theo nghiệp xấu vào cõi ác, tại sao gia đình còn nhẫn tâm giết chóc khiến họ càng tăng thêm khổ nghiệp?
Nguyện đem công đức bài văn này, cầu cho Tướng quân Lý Mật cùng chư quyến, thuộc hạ, và các loài vật bị giết, cùng tất cả chúng sanh trong lục đạo… đều được ẩm thực thanh tịnh, no đủ mỹ mãn, thoát khổ được vui, tin thọ Phật pháp, vãng sanh Tịnh Độ, tu chứng Bồ Đề!
– Quả Trụ kính ghi: 23/05/2012 –
– Biên dịch: Hạnh Đoan –
*Một lượt chia sẻ hoặc một câu bình luận của bạn, đều sẽ giúp cho nhiều người tiếp cận được bài viết hơn. Xin các bạn đừng ngại bỏ thêm chút công sức, để chung tay đem thiện pháp, đem Đạo lí Nhân quả Phật dạy đến với nhiều người, cuộc đời bớt đi một chút tăm tối của Vô minh, tăng thêm chút ánh sáng của Phật Pháp, công đức vô lượng !